Dec 31, 2013

[Fic] Cửa sổ [Kojiyuu]


Rating: T

- Tớ thích cậu!

- Xin lỗi, không được đâu.

Lần thứ năm. Tôi không biết mình phải từ chối thêm bao nhiêu lần nữa. Suốt ngày bị đeo bám thế này khiến tôi cảm thấy cực kỳ khó chịu.

- Tại sao chứ? Tớ có gì không tốt sao?

- Cậu rất tốt… nhưng tôi có người yêu rồi.

Dec 22, 2013

[Fic-Trans] A squirrel to care for [Kojiyuu]

Title: A squirrel to care for
Author: dorktobi
Nguồn: đây
  
FIC DỊCH CHUI, XIN ĐỪNG ĐEM RA NGOÀI BLOG!

Cảm ơn~ 


Dec 15, 2013

[Fic] YanNyanNyan [Kojiyuu]

 Tiếng tivi tắt phụt. Trên chiếc màn hình đen ngòm hiện lên gương mặt u ám của một cô gái trẻ.

- “The last queen” cơ đấy…

Trời tối, trong căn nhà nhỏ, sát khí tỏa ngút trời.

Dec 9, 2013

[Fic-Trans] She's all mine! [Kojiyuu]


Title: She's all mine!
Author: kaoru-chan
Nguồn: đây


FIC DỊCH CHUI, XIN ĐỪNG ĐEM RA NGOÀI BLOG!

Cảm ơn~ 

Nov 6, 2013

[Fic-Trans] Hot (18+) [Kojiyuu]



Author : Rabiscando e Criando

Đây là fic dịch chui, ngoài ra tác giả viết fic bằng tiếng Bồ Đào Nha dùng google trans để dịch ra tiếng Anh nên gây loạn não trong quá trình dịch dẫn đến 90% là chém. Vì vậy xin đừng đem đi đâu ra ngoài blog.

Fic có nội dung không dành cho trẻ em, cân nhắc trước khi xem

Oct 25, 2013

[Fic] 5001 lá thư - Chap 7 [Kojiyuu] [End]



Năm thứ bảy

Lá thư thứ 5001

Ngoài trời đang mưa đó, có phải cậu đang khóc không vậy? Đừng khóc nữa, tớ đau lòng lắm. Xin lỗi vì đã lâu rồi không viết thư cho cậu. Tin tớ đi, không phải tớ không muốn mà là tớ không thể…

Cơ thể của tớ càng ngày càng không chịu được nữa rồi. Tay tớ cũng không thể nhấc lên nổi nữa. Tớ đã năn nỉ anh tớ lắp máy vào tay mình để có thể tiếp tục viết thư cho cậu. Tớ yêu cậu.

Tối hôm qua tớ thấy cậu, đã lâu rồi cậu mới hồi âm cho tớ đó. Nhưng sao cậu chỉ khóc thôi không nói gì vậy? Đừng khóc nữa, tớ sẽ sớm gặp lại cậu thôi mà.

Bác sĩ nói với anh tớ rằng tớ không còn nhiều thời gian nữa. Thật tốt quá! Tớ sẽ được gặp lại cậu, sớm thôi…

Oct 24, 2013

[Fic] 5001 lá thư - Chap 6 [Kojiyuu]



Năm thứ sáu

Di chứng của tai nạn khiến cơ thể tôi bị tổn thương nặng nề. Không có cái xương nào của tôi là chưa gãy, không có cơ quan nào là chưa bị hư hại. Đỉnh điểm là gần đây việc cầm bút đối với tôi là một việc rất khó khăn. Nhưng tôi vẫn đều đặn viết thư cho cậu.

Tớ vẫn rất nhớ cậu, tình yêu của tớ.

Tớ muốn gặp cậu, tình yêu của tớ.

Tớ yêu cậu, tình yêu của tớ.

Hôm nay tớ đã có thể kiểm soát tay mình tốt hơn rồi, vì vậy tớ sẽ viết dài ra một chút. Tớ vẫn không thể nhớ lại gì cả. Ký ức vẫn chưa quay lại với tớ. Mỗi ngày trôi qua thật đáng sợ. Tớ điên cuồng viết thư cho cậu, những lá thư không biết gửi về đâu. Cậu đang ở đâu vậy, tình yêu của tớ?

Bây giờ không phải là mỗi ngày tớ viết một lá thư cho cậu nữa. Đây là lá thư thứ 48 tớ viết cho cậu trong ngày hôm nay. Tay tớ không ngừng run rẩy, nhưng tớ vẫn muốn viết. Trong phòng tớ bây giờ chỉ toàn là thư dành cho cậu. Tớ nhớ cậu, tớ muốn gặp cậu, tớ yêu cậu, tình yêu của tớ.

Tình yêu của tớ, tình yêu của tớ, tình yêu của tớ… tớ không biết tớ gọi cậu bằng cách này bao nhiêu lần rồi nhỉ? Cậu đang ở đâu vậy? Cậu có nhớ tớ không? Tớ thật sự rất nhớ cậu. Một giây thôi, tớ muốn được nhìn thấy cậu. Một câu thôi, tớ muốn nghe giọng nói của cậu. Tớ nhớ cậu, thật sự rất nhớ cậu. Tình yêu của tớ…

Oct 23, 2013

[Fic] 5001 lá thư - Chap 5 [Kojiyuu]



Năm thứ năm

Tai nạn xảy ra. Đầu tôi bị va đập mạnh. Khi tỉnh lại tôi đã không còn nhớ chuyện gì nữa. Quá khứ như thế nào, đã có gì xảy ra, tôi hoàn toàn không nhớ. Và cả tên mình tôi cũng quên rồi. Nhưng vẫn còn điều duy nhất mà tôi nhớ, đó là tôi đã từng yêu cậu.

Xin lỗi vì lâu rồi không viết thư cho cậu. Xin lỗi vì tớ không còn nhớ tên cậu. Xin lỗi vì tớ không còn nhớ khoảng thời gian trước kia bên cậu vui thế nào. Tớ xin lỗi, tình yêu của tớ.

Tớ nhớ cậu. Mặc dù không còn ký ức gì nữa nhưng điều duy nhất tớ còn nhớ là tình yêu của tớ đối với cậu. Tớ không thể nhớ được tên cậu nhưng thật sự tớ muốn gào lên tên cậu cho thỏa nỗi nhớ này. Tớ muốn gặp cậu ngay bây giờ, tình yêu của tớ.

Bây giờ tớ đang rất sợ. Tớ không biết mình đang sợ điều gì, chỉ là sợ thôi. Tớ sợ một ngày nào đó tớ quên mất cậu như tớ đã quên tên của cậu. Trí nhớ của tớ ngày càng sút giảm. Họ không cho tớ ra viện hay đi đâu một mình cả. Tợ sợ, sợ lắm… tớ không muốn mình quên đi cả điều duy nhất tớ có thể nhớ, tình yêu của tớ.

Hôm qua anh trai tớ đưa cho tớ cuốn nhật ký của tớ anh tìm được trong nhà kho. Tớ biết tên cậu rồi. Nyan nyan – Kojima Haruna. Nyan nyan, Haruna, Kojima, Haruna, Nyan nyan, nyan nyan, Kojima, Haruna, Nyan nyan, Haruna, Kojima, Haruna, Haruna, Nyan nyan, Nyan nyan, Nyan nyan… Tớ không còn kiểm soát được mình nữa rồi, tớ không ngừng viết tên cậu bất cứ lúc nào, không ngừng gọi tên cậu ở bất cứ đâu. Tớ thật sự rất nhớ cậu, tình yêu của tớ.

Tớ đã đọc hết cuốn nhật ký rồi. Nó bắt đầu từ lúc chúng ta quen nhau và kết thúc khi chúng ta học xong năm hai. Thật hạnh phúc nhỉ? Tớ muốn quay lại khoảng thời gian đó, tớ muốn lại được ôm cậu như trong nhật ký đã viết. Tớ muốn lại được hôn cậu, tình yêu của tớ.

Oct 22, 2013

[Fic] 5001 lá thư - Chap 4 [Kojiyuu]

Năm thứ tư



Nhanh thật đó, năm thứ tư không có cậu rồi. Tớ đã viết thư cho cậu không ngừng nghỉ suốt bốn năm rồi sao? Cậu có thấy không, tớ nhớ cậu lắm. Tớ không biết rằng mình đã nói nhớ cậu bao nhiêu lần nữa, dường như nhớ cậu trở thành thói quen hằng ngày của tớ rồi. Tớ nhớ cậu, nhớ cậu rất nhiều, tình yêu của tớ.

Gần đây có người nói tớ ngay càng giống cậu, suốt ngày chỉ thẩn thờ. Thật tốt quá, người ta chỉ giống nhau khi ở bên nhau quá lâu. Còn tớ và cậu dù không ở cạnh nhau nhưng tớ vẫn giống cậu. Cậu thấy không, tình yêu của tớ đối với cậu là mãnh liệt nhất rồi đó, tình yêu của tớ.

Tớ ngày càng nổi tiếng đó, cậu có thấy không? Tớ đã xuất bản ba đầu sách rồi đó. Tất cả đều lấy cảm hứng từ cậu, tình yêu của tớ.

Bây giờ ra đường ai cũng nhận ra tớ cả. Hôm nọ tớ còn lên tivi đó, cậu có thấy không? Đầu sách thứ tư mà tớ viết có tựa là “Người yêu hoàn hảo”. Người dẫn chương trình đã hỏi rằng tớ đã có người yêu chưa. Tớ chỉ muốn hét lên cho cả thế giới biết người yêu của tớ còn hoàn hảo hơn cả trong truyện cơ. Nhưng tớ biết cậu sẽ giận nếu tớ làm như vậy. Vì thế tớ sẽ giữ bí mật về người yêu hoàn hảo cho riêng mình nhé, tình yêu của tớ.

Hôm qua tớ tìm thấy cuốn “Hoa anh đào đỏ vùi trong tuyết trắng”. Tớ đã đọc lại nó dù tớ đã thuộc từng chữ trong đó rồi. Cậu còn nhớ không, nhờ cuốn sách này mà tớ mới dám tỏ tình với cậu đấy, tình yêu của tớ?

Oct 21, 2013

[Fic] 5001 lá thư - Chap 3  [Kojiyuu]



Năm thứ ba

Lại một mùa xuân nữa trôi qua rồi đó Nyan nyan! Mùa xuân thứ hai tớ không có cậu. Tớ nhớ những lúc chúng ta ngắm hoa anh đào cùng nhau quá. Tớ nhớ những lúc cậu dựa đầu vào vai tớ ngủ. Tớ nhớ những lần cậu luôn miệng nói “Không được” nhưng vẫn ngồi yên cho tớ ôm. Tớ vẫn rất nhớ cậu đó, tình yêu của tớ.

À, tớ đã kể cho cậu nghe chuyện này chưa nhỉ? Trước đây tớ đã nói với cậu về việc tớ sẽ viết một cuốn sách về chúng ta đó. Tuần trước nó đã được xuất bản và nhận được nhiều phản hồi tích cực lắm. Ah, đừng có nổi giận với tớ nhé, tớ chỉ dựa vào cậu chuyện của chúng ta mà viết truyện thôi, tớ không lôi tên cậu vào đâu. Vì cậu là của riêng tớ, tình yêu của tớ.

Gần đây cậu có vẻ ít hồi âm cho tớ hơn. Nhưng đừng lo, tớ không giận đâu. Tớ biết thừa là cậu lại ngượng thôi, tớ dám cá là cậu cũng như tớ vậy, mỗi ngày cậu cũng đều nhớ tớ. Mỗi ngày tớ đều viết một lá thư cho cậu đỡ nhớ nhé, tình yêu của tớ.

Dạo này tớ bắt đầu nổi tiếng lắm đó, cậu có tự hào không? À, quên mất, ngày trước cậu luôn tỏ ra khó chịu khi biết tớ có khá nhiều người hâm mộ trong trường mà nhỉ. Đừng có ghen tuông vớ vẩn đấy, cậu biết tớ chỉ yêu mình cậu thôi mà, tình yêu của tớ.

Hiệu sách dạo này có nhiều người đến quá lại khiến tớ trở nên bận rộn. Họ thường đến không có mục đích mua sách mà toàn để xin chữ ký của tớ. Mà thậm chí hôm nọ có một con bé còn tỏ tình với tớ nữa kìa. Ấy, khoan đừng có xé thư của tớ mà nhai đấy!!! Cậu thừa hiểu tớ chung thủy thế nào mà, trong tim tớ chỉ có một mình cậu thôi, tình yêu của tớ.

Đột nhiên tớ nhớ những lần cậu ghen quá. Thật sự là dễ thương lắm luôn đó. Cậu lúc nào cũng dễ thương cả, cậu cười dễ thương, giận cũng dễ thương, đến cả lúc cậu ghen cũng dễ thương nữa. À, lúc cậu khóc cũng dễ thương nhưng tớ không thích đâu, khi cậu vui dễ thương hơn. Cười thật nhiều nhé, tình yêu của tớ.

Oct 20, 2013

[Fic] 5001 lá thư - Chap 2 [Kojiyuu]



Năm thứ hai

Hết một năm rồi nhỉ? Năm thứ hai tớ không có cậu. Thật sự là tớ vẫn chưa quen được với điều này, không có cậu bên cạnh tớ chẳng thể làm gì cả. Không biết cậu ở đó có như tớ ở đây không, tình yêu của tớ?

Có lẽ cậu không biết đâu, tớ thường lén ghi âm giọng của cậu. Khi không có cậu ở đây, ngày nào tớ cũng bật những đoạn ghi âm đó lên. Tớ nghe đến phát thuộc lòng rồi, nhưng tớ vẫn muốn nghe. Tớ thèm được nghe giọng của cậu. Liệu cậu có nhớ giọng nói của tớ không, tình yêu của tớ?

Tớ đã từ chối quyền thừa kế rồi. Nếu cậu ở đây chắc chắn cậu sẽ lại mắng tớ ngốc. Nhưng tớ không nghĩ như vậy, cái ghế “Chủ tịch” đó quá lớn so với tình trạng của tớ hiện giờ. Làm sao tớ có thể làm tốt công việc khi trong đầu tớ chỉ có cậu, tình yêu của tớ?

Tớ đã mua lại hiệu sách của cậu đó. Thật tốt khi nó vẫn còn nguyên vẹn như xưa. Tớ nghĩ tớ sẽ bắt đầu công việc mà trước đây cậu đã từng làm. Như vậy tớ có thể mãi ở nơi kỷ niệm của chúng ta nhỉ, tình yêu của tớ?

Làm việc ở hiệu sách cũng không có nhiều khó khăn. Giống như trước đây, cửa hàng cũng không có nhiều khách lắm. Mỗi ngày tớ đều có thời gian rỗi để đọc lại những cuốn sách trước kia cậu đưa cho tớ. Buồn cười thật, trước đây tớ không nghĩ rằng mình có thể động đến sách nói chi là đọc chúng mỗi ngày. Nhưng có vẻ như tình yêu đã làm thay đổi tớ rồi, phải không, tình yêu của tớ?

Tớ đã đọc đi đọc lại đến thuộc những cuốn sách cũ rồi. Có vẻ như đọc sách thôi không thỏa mãn được nỗi nhớ cậu của tớ. Mỗi ngày đều viết thư cho cậu khiến khả năng văn chương của tớ cũng khá hơn rồi đó. Hôm nay tớ sẽ viết một cuốn sách về cậu và tớ nhé, tình yêu củ
a tớ?

Oct 18, 2013

[Fic] 5001 lá thư - Chap 1 [Kojiyuu]



Năm thứ nhất

Hôm nay là ngày thứ hai chúng ta không có ở bên nhau. Ngày hôm qua tớ đã phải trải qua một ngày cực kỳ tệ hại khi không có cậu, tớ nhớ cậu kinh khủng. Từ hôm nay mỗi ngày tớ sẽ viết một lá thư gửi cậu, tình yêu của tớ.

Ah… hôm nay là một ngày đẹp trời đó! Không biết ở chỗ của cậu có nhìn thấy bầu trời xanh như tớ ở đây không, nhưng trời hôm nay rất đẹp đó, đẹp như cậu vậy, tình yêu của tớ.

Một tuần rồi tớ không gặp cậu. Tớ nhớ cậu lắm đó! Đôi khi tớ vô thức gọi tên cậu và nhiều người nói tớ điên. Đã vậy họ còn bảo tớ phải quên cậu đi. Tớ bảo họ mới điên đấy, chỉ có người điên mới có thể quên đi người yêu của mình. Mà họ nói tớ điên cũng đúng, tớ phát điên vì yêu cậu, tình yêu của tớ.

Một tháng rồi nhỉ? Ngày nào tớ cũng gửi thư cho cậu, không biết cậu đã nhận được chưa? Cậu có nhớ tớ như tớ nhớ cậu không vậy? Mỗi ngày trôi qua tớ đều mong hồi âm của cậu. Mỗi giờ trôi qua tớ lại nhớ cậu thêm một chút. Mỗi giây trôi qua tớ đều yêu cậu thêm một chút nữa, tình yêu của tớ.

Tối hôm qua tớ đã nhận được hồi âm của cậu. Thật tốt quá! Cậu vẫn như thế nhỉ, lúc nào cũng ngượng trong việc bày tỏ cảm xúc với tớ. Nhưng không sao đâu, tớ vẫn yêu cậu, tình yêu của tớ.

Gần đây cậu bắt đầu hồi âm cho tớ nhiều hơn. Tớ vui lắm! Dù cậu không nói gì nhiều, nhưng với tớ như vậy là đủ rồi. À, mà cậu đừng khóc nữa nhé, đau lòng chết đi được. Tớ cũng nhớ cậu nhưng tớ có khóc đâu. Giấy viết thư của tớ ướt là do lúc tớ viết cho cậu sơ ý làm đổ ly nước thôi. Tớ yêu nụ cười của cậu, vì vậy hãy cười nhiều lên nhé, tình yêu của tớ.

Mùa đông rồi đó! Cậu có mặc đù áo ấm không? Lúc cậu còn ở đây luôn bắt tớ phải nhắc cậu mặc thêm áo, ở một mình nơi đó cậu phải biết tự chăm sóc mình đó biết không? Ở đây tuyết đang rơi, tớ nhớ lần đầu tiên chúng ta gặp nhau quá, hôm nay tớ đã đến nơi đó. Cậu có còn nhớ không? Chắc là không, cậu có khả năng nhớ tất cả mọi thứ trừ những việc liên quan đến tớ. Cậu xấu xa thật đó, nhưng tớ vẫn yêu cậu, tình yêu của tớ.