Oct 23, 2013

[Fic] 5001 lá thư - Chap 5 [Kojiyuu]



Năm thứ năm

Tai nạn xảy ra. Đầu tôi bị va đập mạnh. Khi tỉnh lại tôi đã không còn nhớ chuyện gì nữa. Quá khứ như thế nào, đã có gì xảy ra, tôi hoàn toàn không nhớ. Và cả tên mình tôi cũng quên rồi. Nhưng vẫn còn điều duy nhất mà tôi nhớ, đó là tôi đã từng yêu cậu.

Xin lỗi vì lâu rồi không viết thư cho cậu. Xin lỗi vì tớ không còn nhớ tên cậu. Xin lỗi vì tớ không còn nhớ khoảng thời gian trước kia bên cậu vui thế nào. Tớ xin lỗi, tình yêu của tớ.

Tớ nhớ cậu. Mặc dù không còn ký ức gì nữa nhưng điều duy nhất tớ còn nhớ là tình yêu của tớ đối với cậu. Tớ không thể nhớ được tên cậu nhưng thật sự tớ muốn gào lên tên cậu cho thỏa nỗi nhớ này. Tớ muốn gặp cậu ngay bây giờ, tình yêu của tớ.

Bây giờ tớ đang rất sợ. Tớ không biết mình đang sợ điều gì, chỉ là sợ thôi. Tớ sợ một ngày nào đó tớ quên mất cậu như tớ đã quên tên của cậu. Trí nhớ của tớ ngày càng sút giảm. Họ không cho tớ ra viện hay đi đâu một mình cả. Tợ sợ, sợ lắm… tớ không muốn mình quên đi cả điều duy nhất tớ có thể nhớ, tình yêu của tớ.

Hôm qua anh trai tớ đưa cho tớ cuốn nhật ký của tớ anh tìm được trong nhà kho. Tớ biết tên cậu rồi. Nyan nyan – Kojima Haruna. Nyan nyan, Haruna, Kojima, Haruna, Nyan nyan, nyan nyan, Kojima, Haruna, Nyan nyan, Haruna, Kojima, Haruna, Haruna, Nyan nyan, Nyan nyan, Nyan nyan… Tớ không còn kiểm soát được mình nữa rồi, tớ không ngừng viết tên cậu bất cứ lúc nào, không ngừng gọi tên cậu ở bất cứ đâu. Tớ thật sự rất nhớ cậu, tình yêu của tớ.

Tớ đã đọc hết cuốn nhật ký rồi. Nó bắt đầu từ lúc chúng ta quen nhau và kết thúc khi chúng ta học xong năm hai. Thật hạnh phúc nhỉ? Tớ muốn quay lại khoảng thời gian đó, tớ muốn lại được ôm cậu như trong nhật ký đã viết. Tớ muốn lại được hôn cậu, tình yêu của tớ.


Flashback

Tôi và cậu chính thức quen nhau được hơn nửa năm rồi. Tôi vẫn thường đến hiệu sách nhà cậu. Mọi thứ cũng không thay đổi nhiều lắm so với trước lúc tôi tỏ tình với cậu. Có điều tôi được phép ôm cậu, có những cử chỉ âu yếm mà không lo cậu sẽ giận tôi. Dù vậy, có một việc chúng tôi chưa từng làm.

- Chị nói thật hả? – cô em họ Mayu của tôi đứng bật dậy khi nghe tôi kể cho con bé nghe về chuyện của hai đứa tôi.

- Trông chị giống đang đùa lắm sao?

- Ah~ không phải. Ý em là em rất mừng vì hai người là một cặp.

- Bình thường em sẽ không tốt đến vậy đâu.

- Chị chỉ nghĩ xấu cho em thôi! Vậy là từ này có thể mua truyện miễn phí rồi!!!

Tôi biết ngay mà.

- Mà hai người đã đi đến đâu rồi?

- Đến đâu là đến đâu?

- Hai người tới đâu rồi? – con bé hỏi tôi như thể nó là chị tôi.

- Tới đâu là tới đâu?

- Chị có phải là nữ sinh cấp ba hay không vậy, hỏi tới đâu thì ít ra phải tới đó rồi chứ!!! – cô nhóc tuôn một tràng khó hiểu – Trong sáng cũng vừa phải thôi.

- Bọn chỉ còn chưa hôn nữa.

Mayu nghe tới đây có bao nhiêu nước  trong miệng phun ra hết.

- Thật hả?

- Ừ…

- Chẳng nhẽ chị tôi bị “bất lực” sao? – cô nhóc nhìn tôi cười khinh bỉ, lần sau có đến hiệu sách tôi sẽ nói cậu tăng giá gấp đôi cho nó.

Thật ra tôi cũng muốn hôn cậu lắm chứ. Làm sao tôi kiềm chế được khi đôi môi quyến rũ ấy thường khiêu khích trước mắt tôi. Nhưng lần nào tôi tấn công đều bị cậu đẩy ra. Cậu không muốn hôn tôi sao? Hay là do tôi sỗ sàng quá nên cậu không thích? Vậy lần sau tôi sẽ xin phép đàng hoàng…

Hiệu sách nhà cậu hôm nay đóng cửa. Cậu bảo bố cậu vừa trúng thưởng chuyến du lịch nên bỏ rơi con gái đi chơi rồi. Trong nhà chỉ còn cậu và tôi.

- Nè… Nyan nyan.

- Gì vậy Yuuchan?

- Ừm… tớ … tớ h-hôn cậu được không?

- Giống như bạn bè ấy hả?

- Không… t-tớ muốn… giống như người yêu.

Cậu không trả lời tôi. Cậu nhắm mắt lại và chờ, đó có phải là “đồng ý” không? Một lúc sau tôi vẫn không dám cử động, cậu khẽ nhăn mặt, lấy ngón tay chỉ vào môi và tiếp tục chờ.

Tôi giữ vai cậu, cúi người xuống. Mặt cậu đã gần tôi hết mức rồi, môi chúng tôi chạm vào nhau. Tôi hôn cậu và cậu cũng đáp lại. Đây không phải là lần đầu tôi hôn người khác, nhưng là lần đầu tôi hôn người tôi yêu, tôi sẽ xem nó như nụ hôn đầu. Nụ hôn đầu của tôi, nhẹ nhàng, không cuồng nhiệt như nụ hôn nóng bỏng của người lớn, tôi không biết diễn tả nó thế nào nữa, đơn giản nó hoàn toàn không giống cảm giác mà tôi vẫn thường thấy khi hôn người khác, nó đặc biệt hơn, một cảm giác tràn ngập hạnh phúc.

- Tớ yêu cậu. – chúng tôi tách nhau ra, mặt cậu đỏ ửng, cậu khẽ thì thầm để tôi đủ nghe, thật là dễ thương quá đi mất.

- Tớ cũng yêu cậu!!!

Thì ra muốn hôn cậu thì chỉ cần xin phép là được.

Cậu đang ngồi ngang qua đùi tôi, cánh tay vòng ôm lấy cổ, cằm dựa lên đầu tôi mà chăm chú đọc sách. Còn tôi một tay giữ ngang eo cậu còn tay kia thì làm bài tập. Những lúc thế này tôi chẳng muốn thời gian trôi qua nữa.

- Nyan nyan!

- Hửm… - cậu không nhìn tôi nhưng tôi cảm nhận được vòng tay cậu ôm tôi chặt hơn.

- Hôn hôn~

- Không phải sáng giờ Yuuchan hôn tớ 35 cái rồi, chưa chán sao?

- Vì Nyan nyan dễ thương nên tớ hôn cả ngàn lần cũng không thấy chán.

- Lần cuối thôi nha! – hôm nay cậu nói câu này 34 lần rồi.

Cậu cúi xuống trao cho tôi nụ hôn ngọt ngào thứ 36 trong ngày, cậu thật dịu dàng và dễ thương đó, tình yêu của tớ.

End of Flashback.

No comments:

Post a Comment