Author : Rabiscando e Criando
Đây là fic dịch chui, ngoài ra tác giả viết fic bằng tiếng Bồ Đào Nha dùng google trans để dịch ra tiếng Anh nên gây loạn não trong quá trình dịch dẫn đến 90% là chém. Vì vậy xin đừng đem đi đâu ra ngoài blog.
Fic có nội dung không dành cho trẻ em, cân nhắc trước khi xem
Hai tuần nữa là đến kì nghỉ hè,
hiện
tại bên ngoài là 115ºF, nhưng ở
trong nhà nhiệt độ có thể lên đến 129ºF .
Chính
xác hơn là trong ngôi nhà có Oshima Yuko và Kojima Haruna đang phải làm bài tập
về nhà. Nhưng thật sự là khó chịu khi phải làm
việc trong môi trường thiếu ánh sáng và cả khi người cả hai đều ướt đẫm mồ hôi.
- Oh, chết
tiệt! Oshima hét lên vò đầu khi nhìn vào mớ
tập vở. – Sắp nghỉ
hè rồi đó! Khi không
lại cho bài tập khó như vậy chứ?!
- Hm … Ai biết?
-
Kojima nói,
cô
chăm chú viết mà không thèm nhìn
Yuko.
– Thầy là thầy giáo, cậu có la ó như thế
nào cũng chẳng ảnh hưởng đến thầy ấy?
–
Cô nói trong khi viết.
Yuko chau mày rồi
lại nằm dài lên chiếc bàn đặt ở giữa căn phòng.
- Cho tớ
xem cậu làm đến đâu rồi? - Yuko nói với giọng mè nheo với tay cố gắng
đoạt lấy cuốn tập của Haruna.
- Cái gì? Không!
–
Kojima giật lại cuốn tập.
- Oh … Đi mà Nyan-Nyan!
–
Yuko trườn cả người lên bàn để lấy được cuốn
tập kia.
- Không! Về chỗ ngồi đàng hoàng coi. – Haruna cốc vào
trán Yuko. – Đừng nói là cậu chưa làm gì hết nha?
- Ouch! – Yuko
đưa
tay xoa trán. – Tớ làm gần
được một nửa rồi. – Cô ấy trả
lời, nằm luôn trên bàn. – Nhưng tớ
không nghĩ được gì với cái thời tiết như thế này!
-
Yuko vò tóc phàn nàn.
Cuối cùng cô ấy cũng thôi kêu ca và nằm ngửa trên bàn, Haruna đặt cuốn tập lên mặt Yuko và tiếp tục
viết.
- Ah, tớ biết rồi! – Đột nhiên Yuko kêu lên, dí sát mặt
vào Haruna khiến cô đánh rơi cuốn tập và đồng thời đỏ mặt.
- G-gì chứ?
–
Haruna hỏi, nhìn sang hướng khác. Yuko mỉm cười rồi đứng dậy rời khỏi phòng.
Vài phút sau cô ấy trở lại với một cái dĩa trên tay.
- Cái gì vậy? – Kojima
hướng
mắt về cái dĩa hỏi.
- Đá viên. May là nó vẫn còn đông, nhưng phải nhanh lên trước khi chúng
tan ra hết. – Yuko lấy
một viên đá đưa vào miệng rồi ngồi xuống
chỗ cũ tiếp tục làm bài.
Kojima quay lại với
việc ghi chép, nhưng thực
chất là giả vờ, vì cô đang
bận nhìn cô gái nhỏ. Yuko đang tung
hứng viên đá trong miệng, cô ấy dùng
lưỡi đẩy đưa viên đá qua lại, hai người
đã hẹn hò được vài tháng nhưng việc
mà họ đi xa nhất chỉ là nắm tay tản bộ.
Phải
nhìn cô gái trước mặt với cái lưỡi di chuyển như thế khiến cô muốn hôn cô ấy
ngay lập tức.
- Có gì
không ổn à? -Yuko hỏi Kojima khi phát hiện cô ấy nhìn mình.
- Oh, không có gì. – Haruna nhìn đi chỗ khác – Trời nóng quá, thế thôi.
-
cô cười lúng túng.
Yuko đẩy dĩa đá
về phía Haruna. Haruna lấy một
viên rồi lại nhìn về hướng Yuko, người đang chăm chú viết, Kojima vén tóc lên và đưa viên đá trượt quanh
cổ, cô nằm xuống sàn nhà, nâng váy lên đưa
viên đá đặt lên bụng. Cô nằm cho
đến khi viên đá tan hẳn rồi ngồi dậy để tiếp tục làm bài. Bất chợt Haruna nhận ra cổ áo của Yuko để mở nút làm lộ ra một phần ngực và dòng
nước đá tan ra đang chảy dọc từ cổ đi xuống thấp hơn. Không ổn,
không
ổn chút nào. Cô không
thể tập trung được khi cô gái trước mặt cứ như thế, hít một hơi sâu để tìm việc gì khác, ánh mắt của cô dừng lại trên dĩa đá. Kojima lấy một viên và đứng dậy, Yuko cuối cùng cũng tập trung vào bài tập đến
nỗi cô không để ý cô gái cao hơn đã đến gần và nhét viên đá vào lưng cô.
- Ah, ah! Lạnh lạnh! - Yuko hét lên giũ áo cho viên đá rớt ra. – Nyan nyan!
Cậu
làm gì vậy?!
- Không phải
cậu than nóng sao? Nó giúp cậu
thấy tốt hơn đó. -Kojima vừa nói vừa
cười.
- Kojima Haruna … - Yuko đáp lại
Haruna. Kojima cảm thấy rùng mình,
Yuko gọi
cô bằng họ tên đầy đủ cũng đồng nghĩa với việc cô sắp gặp rắc rối. – Giờ cậu phải trả giá! – Yuko
hét
lên, lấy vài viên đá và chạy về phía cô gái cao hơn.
Hai cô gái rượt đuổi nhau trong phòng, ném đá vào người nhau cho đến khi Kojima nắm giữ được cổ tay
cô gái nhỏ và đẩy cô ấy nằm xuống sàn nhà.
- Huh?! T-từ khi nào
cậu khỏe như vậy?! – Yuko hỏi
với giọng ngạc nhiên khi cố gắng đứng dậy.
- Tớ không
biết. - Kojima
nhìn
cô gái đang ngơ ngác. – Tớ nghĩ cậu
đang yếu đi. – với cái
tay còn lại cô với tay lấy một viên đá chuyền lên môi người đang nằm dưới mình. Nhanh chóng nó trở thành một nụ hôn
lên môi Yuko. – Môi cậu lạnh
rồi đấy. – Kojima đối mặt với Yuko. – Tớ tự hỏi … những chỗ khác có cần làm lạnh không. – Viên đá của Kojima trượt từ cổ Yuko xuống khe ngực, xuống đến bụng, Haruna bắt đầu hôn lên cổ cô gái nhỏ
và nghe thấy tiếng rên khẽ.
- C-chờ đã
… -
Yuko bắt đầu thở gấp.
- Muốn
không Yuko? - Kojima nói khẽ vào tai Yuko.
- Huh? B-bây giờ á?
- Bây giờ.
- Còn bài tập?
- Để sau đi. - Haruna
cười
bên tai Oshima.
- Kojima Haruna, học sinh gương mẫu không làm bài tập
sao? – Yuko
đùa.
- Tớ có thể
làm gì được chứ? – Haruna nói,
môi
cô lướt lên cổ Yuko và xuống
những nơi thấp hơn trên cơ thể cô gái nhỏ.
–
Cậu nghịch viên đá bằng lưỡi, cởi bỏ nút áo, điều đó chỉ khiến tớ không thể rời mắt khỏi cậu
được. Nó làm tớ muốn…
- Cậu chú ý
đến cơ thể của tớ sao? – Oshima hỏi với nụ cười trên môi. Hông của cả hai tự động cọ xát vào
nhau.
- Còn cậu
thì không thèm chú y đến tớ? – Kojima nới lỏng cổ tay Yuko. Chớp lấy thời cơ Yuko ngồi bật dậy khiến
cô mất thăng bằng ngã vào lòng cô ấy.
Oshima cúi xuống hôn Haruna, cô gái nhỏ
cảm nhận được đầu lưỡi của người kia đẩy lên môi trên của mình, một dấu hiệu từ Kojima cho biết cô thật sự thích điều đó. Yuko nhìn
Haruna.
- S-sao
lại
dừng? – hơi thở cô trở nên khó khăn. – Tớ làm gì sai à?
- Không phải. – Yuko
mỉm
cười làm lộ ra chiếc lúm đồng tiền.
–
Chỉ để cậu biết tớ luôn bên cạnh cậu.
- Huh?
- Trả lời
câu hỏi của cậu đó. – Yuko tự cởi
áo mình và cả Haruna. – Tớ luôn
chú ý đến cậu. – cô thì thầm
khi môi mình đang ở trên môi Kojima.
–
Cậu nghĩ tớ không để ý những giọt mồ hôi chảy dài từ cổ cậu, xuống đến ngực và cả lúc cậu đặt viên đá lên bụng? - Oshima
nhẹ
nhàng lướt ngón tay lên từng bộ phận cô ấy đề cập đến. – Cậu khiến tớ phải phát điên lên, và tớ
chỉ muốn mãi mãi được ở bên cậu.
- Chúng ta
đã quen nhau lâu rồi, nhưng vẫn chưa làm những việc như thế này phải không? –
Kojima khẽ nói, Yuko gật đầu, cô
âu
yếm vuốt mặt cô gái nhỏ. – Xin lỗi, mấy việc ở trường làm mất thời gian của
tớ quá.
- Tớ cũng vậy
thôi. – Yuko
nói. – Vậy chúng ta còn chờ đợi gì nữa? – Yuko lại tiếp tục
hôn Haruna và đưa lưỡi trượt vào bên trong miệng
cô ấy.
Lưỡi họ quấn lấy nhau, trơn mớn và đùa nghịch. Yuko cảm nhận được bàn tay của Haruna chuyển
động chạm vào cơ thể mình, vuốt ve đùi và từ từ di dịch lên vùng nhạy cảm nhất
của cơ thể, khiến cô phải
bật thành tiếng rên. Yuko ngừng
hôn Kojima.
- Lại nữa rồi. – Kojima
tỏ
vẻ bất mãn.
- X-xin lỗi.
Có
vẻ như cậu ngày càng biến thái, Nyan-Nyan. Chạm vào tớ
như thế.
- Có vấn đề
gì sao?
- Không, nhưng
… Ah … - cô không
thể nói hết câu vì Haruna bắt đầu hôn lên xương đòn của cô và những nơi khác
trên cơ thể. Yuko không có ý
định chống cự. – N-nyan-Nyan …
- Huh? – Kojima đáp lại cô gái nhỏ khi môi
cô vẫn chưa rời khỏi làn da mềm mại của cô ấy.
- G-giường
… bây
giờ … tớ
… - Yuko không thể nói tròn câu.
- Ok. Hiểu rồi.
-
Kojima để lộ một nụ cười. Cô ẵm Yuko đặt lên giường. Haruna nằm đè lên Oshima đồng thời cởi bỏ nốt chiếc quần jean
ngắn mà cô ấy đang mặc.
- Chỉ có
mình tớ không mặc gì, không công bằng.
-
Yuko nũng nịu bên tai Haruna.
Quần áo đã được trút bỏ, đã không còn trở ngại nào nữa. Oshima và
Haruna cùng nhau ngã xuống nệm,
giữa
những chiếc hôn, bàn tay nhẹ nhàng di chuyển xuống vùng thân dưới của cô gái nhỏ, tiếng rên phát ra khi ngón tay Haruna
chạm vào nơi nhạy cảm.
- Ướt rồi
đó. – cô hỏi lại. – Tớ đưa vào được không? – Yuko gật đầu đồng
ý. Kojima từ từ đưa
ngón tay vào vùng ẩm ướt khiến Oshima bật ra tiếng rên khẽ.
Ra và vào, ra và vào. Haruna đẩy ngón tay chuyển động bên
trong Yuko, cô hôn lên
cổ, lên tai người không ngừng rên lên những âm thanh của dục vọng. Thêm một ngón nữa đẩy vào, nhanh hơn, thắt chặt hơn, nhanh hơn, dòng nước ngọt trào ra, nhanh hơn. Tiếng rên rỉ vang lên cùng chuyển động
của ngón tay, tiếng rên
mỗi lúc nhanh hơn và to hơn. Họ sắp đạt
đến đỉnh điểm. Cô gái nhỏ
ôm chặt lấy người cao hơn, một tiếng
la lớn, rồi im lặng, và giờ trong phòng chỉ còn nghe thấy
tiếng thở gấp, ngón tay
di chuyển chậm lại kèm theo hông cũng giảm tốc độ.
Haruna
rút ngón tay ra. Tay của cô
đã ướt đẫm bởi dòng nước mật ngọt từ Yuko.
- Cậu ổn chứ? – Haruna mỉm cười hài lòng hôn lên má
Yuko.
- U-unh.
–
Yuko mỉm cười đáp lại, cô vẫn đang cố điều hòa hơi thở. Tiếng động cơ từ cái máy điều hòa báo
hiệu nó đã hoạt động trở lại.
- Hm … chắc lát nữa sẽ lạnh thôi. - Kojima
ngồi
dậy nhìn lên máy điều hòa đang phát ra âm thanh.
- Chưa chắc. – Yuko nói, ngồi dậy và nhếch mép cười. Haruna nhìn cô khó hiểu, Yuko nâng cằm cô lên. – Nếu cậu muốn, tớ có thể làm cho nhiệt
độ nóng trở lại.
Haruna cười đáp lại
Yuko. Cả hai tiếp tục hôn nhau và cùng nằm
xuống giường.
END.
Cái bạn viết fic này là người Tây Ban Nha, tiếng Anh của bản mình đọc mà nhức đầu luôn :))
ReplyDeleteMà ấy dịch ra dc thế này hay ghê :3
Đáng ngưỡng mộ :3
mình dùng google dịch từ bản ngôn ngữ gốc của bạn ấy mới đỡ được như vậy... chứ từ bản tếng Anh sang, mình chỉ biết khóc bằng 7 thứ tiếng ; A ;
Deleteô thế à =))
Deleteấy cũng hay quá :D tớ mà dùng google dịch thì có cũng như không là phần lớn XD
*bay vào* *che mắt* *bay ra*
ReplyDelete