Aug 13, 2014

[Fic] Hiệp sĩ Mèo phiêu lưu ký - Chap 1


đại khái là dòng đời có quá nhiều cám dỗ ; v ;~ 
vì vậy mọi người cứ bình tĩnh vui vẻ đọc lại hàng cũ đi ha~ kéo hết cái Hiệp sĩ Mèo này về bạn sẽ update chap mới :v

Chap 1: Gặp gỡ


Những tiếng thét thất thanh, các tòa nhà cao tầng sụp đổ, mọi người chạy tán loạn, bầu trời ngập tràn trực thăng của quân đội. Chuyện gì đã xảy ra?

Quái vật Sóc khổng lồ tấn công thành phố!!

Con quái vật ngang tàn đạp đổ tất cả mọi thứ nó đi qua, nghiền nát những thứ không vừa mắt nó. Xe tăng cũng trở lên vô dụng, súng đạn không ăn thua gì với con Sóc khổng lồ này. Phải có ai đó ngăn chặn thảm họa này chứ!!?

Hiệp sĩ MÈO XINH ĐẸP xuất hiện~

Đúng như cái tên, hiệp sĩ Mèo rất xinh đẹp, và ngoài xinh đẹp ra hiệp sĩ Mèo chính là người hùng nổi tiếng của thành phố, người đã đánh bại những con quái vật xấu xa để bảo vệ mọi người. Nếu theo phim Mỹ, chúng ta có thể gọi hiệp sĩ Mèo là SUPER HERO!!

Sóc khổng lồ thấy hiệp sĩ Mèo liền tấn công cô. Vung tay một phát, bay cả tòa tháp cao. May mắn thay hiệp sĩ Mèo đã kịp tránh sang một bên, cô nhảy lên lưng Sóc khổng lồ.

Sóc khổng lồ bị “vật thể lạ” bám lên người ra sức vùng vẫy, quăng quật hòng để hiệp sĩ Mèo rơi ra. Nhưng hiệp sĩ Mèo vẫn kiên quyết bám trụ trên người con quái vật, túm chặt lấy đám lông trên lưng nó rồi ra sức cắn một phát.

Súng đạn vốn không ăn thua với Sóc không lồ, nhưng răng của hiệp sĩ Mèo lại rất là đáng sợ. Một phát cắn đã làm Sóc khổng lồ đau đến phát khóc. Lợi dụng thời cơ, hiệp sĩ Mèo lao lên đứng trước mũi Sóc khổng lồ.

Đây là lần đầu tiên Sóc khổng lồ nhìn rõ mặt hiệp sĩ Mèo.

Hiệp sĩ Mèo xinh đẹp!

Con quái vật quên mất chuyện đánh nhau mà ngây ngô nhìn vị nữ anh hùng. Nhận ra trong ánh mắt của Sóc khổng lồ đang nhìn mình một cách khiếm nhã, hiệp sĩ Mèo giận dữ tung cú đá “Tsundere” tuyệt chiêu của mình vào mặt con quái vật.

Sóc khổng lồ văng ra xa cả mét rồi cũng gắng gượng đứng dậy. Nhưng chưa kịp định thần thì lại ăn thêm phát “Miêu trảo” của hiệp sĩ Mèo, rồi còn “Búng trán đến chết”… Sóc khổng lồ liên tục bị ăn đòn mà không thể chống trả được, còn hiệp sĩ Mèo thì liên tục tung tuyệt kĩ đánh đập dã man nhất với con quái vật.

Đến phút cuối cùng, Sóc khổng lồ người toàn thương tích thét lên một tiếng thật to rồi ngã quỵ xuống, hiện nguyên hình là một con Sóc con.

Khác với hình ảnh khổng lồ trước đó, Sóc con rất nhỏ, nhỏ xíu, nhỏ hơn cả bàn tay của hiệp sĩ Mèo. Sóc con giương ánh mắt rưng rưng nhìn hiệp sĩ Mèo, Sóc con đau lắm rồi, Sóc con không muốn bị đánh nữa.

Hiệp sĩ Mèo thấy Sóc con trông thật đáng thương…

Hiệp sĩ Mèo đặt Sóc con vào lòng bàn tay, xoa xoa cái đầu nhỏ xíu của nó. Sóc con nhắm mắt cười dễ chịu để lộ hai cái răng lớn, dễ thương lắm!

Đột nhiên Sóc con mở to mắt ra, dưới hiện thân nhỏ bé, nó phát hiện hiệp sĩ Mèo có-cái-gì-đó-rất-lớn.

Sóc con cười biến thái rồi chui tọt vào trong áo của hiệp sĩ Mèo!!

- Aahh!!!

*BỐP*

Hiệp sĩ Mèo giận dữ đập mạnh một phát, Sóc con bất tỉnh. Cô đem con sóc về nhà.

Bỏ đi cái tai mèo, hiệp sĩ Mèo là một cô gái bình thường. Cô là chủ một cửa tiệm hoa ế ẩm… à không phải, chỉ là không được đông khách cho lắm bởi vì cô toàn bán những loại cây quái dị, cây hoa ăn thịt là một ví dụ. Cũng vì thế, khách đến đây cũng không được bình thường cho lắm.

Sau khi về đến nhà, hiệp sĩ Mèo đem Sóc con đi tắm rửa rồi băng bó cho nó. Với sự khéo léo vốn có của mình cô đã khiến cho Sóc con không khác gì cái xác ướp Ai Cập.

Đến tận chiều tối Sóc con mới tỉnh dậy, nó ngơ ngác nhìn xung quanh.

“Đây là đâu?”

- Bé con tỉnh rồi hả?

Cô gái trẻ bước vào phòng, tay cầm một chén sữa và một dĩa hạt. Nếu thêm cái tai và mặt nạ thì cô gái này trông rất giống hiệp sĩ Mèo. Cô ấy đặt dĩa hạt và chén sữa trước mặt Sóc con.

- Bé đói không?

Sóc con rụt rè tiến tới chén sữa nhấm nháp một ít, mắt vẫn không rời cô gái kia.

- Ban nãy đập phá ghê lắm mà, sao bây giờ lại nhát thế kia?

Ngẩn người nhớ lại cái sự kiện vừa trải qua, Sóc con liền nhận ra đây là hình dạng thật của hiệp sĩ Mèo. Còn mình thì sao… chết thật, từ Sóc khổng lồ đáng sợ đã bị đánh đến cho hiện nguyên hình thành con Sóc nhỏ vô dụng. Tự trong lòng Sóc con thầm rủa xui xẻo, phải nhanh chóng rời khỏi đây.

Trong một phút kích động, Sóc con rơi tỏm vào chén sữa.

“Đáng ghét! Đáng ghét! Thù chưa kịp trả thì đã hy sinh?? Ai đời lại chết đuối trong chén sữa chứ? Đáng ghét! Đáng ghét!”

Một bàn tay nhấc bổng Sóc con lên rồi vùi nó vào trong cái khăn bông.

- Loi choi quá đi!

Là cô gái kia – tức hiệp sĩ Mèo đã cứu Sóc con. Giây phút đó mọi thù hằn của Sóc con liền tan biến. Cô gái ấy nhẹ nhàng lau khô người cho Sóc con, thật dịu dàng, thật dễ chịu…

- Ah, phải đặt tên cho em chứ nhỉ?

“Đặt tên sao?”

- Umh… Risu!!!

“Bộ nhìn không biết là sóc hay sao còn Risu!!!”

Sóc con cáu kỉnh vùng vằng phản đối.

- Không thích hả? Vậy thì… Usa!!

Sóc con lại tỏ ra khó chịu.

- Mimi vậy??

Sóc con nhảy ra khỏi tấm khăn tiến đến dĩa hạt, bắt đầu sắp xếp các hạt lại.

「優子」

- Yuko?

Sóc con tự mãn gật đầu.

- Ra là sóc con có tên rồi hả? Chị là Kojima Haruna, từ giờ chị sẽ gọi bé là Yuuchan!

No comments:

Post a Comment