Năm thứ nhất
Hôm nay là
ngày thứ hai chúng ta không có ở bên nhau. Ngày hôm qua tớ đã phải trải qua một
ngày cực kỳ tệ hại khi không có cậu, tớ nhớ cậu kinh khủng. Từ hôm nay mỗi ngày
tớ sẽ viết một lá thư gửi cậu, tình yêu của tớ.
Ah… hôm nay
là một ngày đẹp trời đó! Không biết ở chỗ của cậu có nhìn thấy bầu trời xanh
như tớ ở đây không, nhưng trời hôm nay rất đẹp đó, đẹp như cậu vậy, tình yêu của
tớ.
Một tuần rồi
tớ không gặp cậu. Tớ nhớ cậu lắm đó! Đôi khi tớ vô thức gọi tên cậu và nhiều
người nói tớ điên. Đã vậy họ còn bảo tớ phải quên cậu đi. Tớ bảo họ mới điên đấy,
chỉ có người điên mới có thể quên đi người yêu của mình. Mà họ nói tớ điên cũng
đúng, tớ phát điên vì yêu cậu, tình yêu của tớ.
Một tháng rồi
nhỉ? Ngày nào tớ cũng gửi thư cho cậu, không biết cậu đã nhận được chưa? Cậu có
nhớ tớ như tớ nhớ cậu không vậy? Mỗi ngày trôi qua tớ đều mong hồi âm của cậu.
Mỗi giờ trôi qua tớ lại nhớ cậu thêm một chút. Mỗi giây trôi qua tớ đều yêu cậu
thêm một chút nữa, tình yêu của tớ.
Tối hôm qua
tớ đã nhận được hồi âm của cậu. Thật tốt quá! Cậu vẫn như thế nhỉ, lúc nào cũng
ngượng trong việc bày tỏ cảm xúc với tớ. Nhưng không sao đâu, tớ vẫn yêu cậu,
tình yêu của tớ.
Gần đây cậu
bắt đầu hồi âm cho tớ nhiều hơn. Tớ vui lắm! Dù cậu không nói gì nhiều, nhưng với
tớ như vậy là đủ rồi. À, mà cậu đừng khóc nữa nhé, đau lòng chết đi được. Tớ
cũng nhớ cậu nhưng tớ có khóc đâu. Giấy viết thư của tớ ướt là do lúc tớ viết
cho cậu sơ ý làm đổ ly nước thôi. Tớ yêu nụ cười của cậu, vì vậy hãy cười nhiều
lên nhé, tình yêu của tớ.
Mùa đông rồi
đó! Cậu có mặc đù áo ấm không? Lúc cậu còn ở đây luôn bắt tớ phải nhắc cậu mặc
thêm áo, ở một mình nơi đó cậu phải biết tự chăm sóc mình đó biết không? Ở đây
tuyết đang rơi, tớ nhớ lần đầu tiên chúng ta gặp nhau quá, hôm nay tớ đã đến
nơi đó. Cậu có còn nhớ không? Chắc là không, cậu có khả năng nhớ tất cả mọi thứ
trừ những việc liên quan đến tớ. Cậu xấu xa thật đó, nhưng tớ vẫn yêu cậu, tình
yêu của tớ.