- Miichan rất thích Bedoname~ ở Bedoname có phở
ngon lắm.
Một cô bé mũm mỉm đi cùng bé Yuko hí hửng reo
lên một cách thích thú.
- Miichan, ý con là Betonamu? (Việt Nam)
- Hai~
- Nhưng chúng ta đi Kyoto mà?
- Ểh? Nhưng mà… nhưng mà… cổng số 6…
- Con không chịu đọc lịch trình hả? Nghĩ thế
nào mà trường dám cho mấy đứa loi nhoi tụi con đi nước ngoài. Yamamoto-sensei
nói tập trung ở cổng số 6 để điểm danh lần cuối rồi dắt mấy đứa qua cổng số 7.
- Mou… - gương mặt hớn hở của cô bé xụ xuống
trông tội không thể tả.
- Nè, ở Kyoto có gyoza đó. – thấy bạn buồn như
vậy, bé Yuko liền nhanh miệng dỗ dành.
- Thật hả?
- Un, mama tớ nói vậy mà.
Ngay lập tức cô bé Miichan liền vui vẻ nắm lấy
tay Yuko chạy nhanh vào hàng. Bé Haruna chẳng biết từ lúc nào đã cất máy PSP lủi
thủi một mình đi theo sau các bạn. Xem ra vẻ mặt cô bé có vẻ không được vui,
chơi thua nên quạu chăng?
- Yuko-chan con ngồi cạnh Haruna-chan nhé?
Khi phân công xếp chỗ ngồi, cô giáo nghĩ Yuko
thân với Haruna như vậy, để hai đứa nó ngồi cạnh nhau là hợp lý nhất. Ai ngờ cô
giáo lại nhận được cái lắc đầu nguây nguẩy của Yuko.
- Nyan nyan hông có thích Yuuchan lại gần đâu…
- Yuko nói lí nhí trong miệng làm cho hai cô giáo không khỏi khó xử.
Trong khi Shimada-sensei dỗ dành cho Yuko chịu
ngồi cạnh Haruna bởi mọi chỗ đã xếp xong hết rồi, muốn đổi rất khó thì
Yamamoto-sensei đành phải cúi xuống bên cạnh Haruna hỏi thăm tình hình.
- Haruna ghét Yuuchan hả?
Haruna cau có gật đầu.
Thôi tiêu rồi… sao lại cãi nhau trước khi đi chơi thế này?
- Oshima-san!
Đột nhiên Haruna đứng dậy, kéo tay bé Yuko ngồi
xuống ghế trống bên cạnh mình, thắt dây an toàn lại… à thực ra giống như trói
Yuko vào ghế hơn. Đến cuối cùng là nhét một cái bánh trà xanh vào miệng cô nhóc
tội nghiệp, trông Yuko không khác gì trẻ em đang bị bắt cóc…
- Umh… Umh… Umh!!!!!
fic này dễ thương quá nga ~
ReplyDeleteDễ thương quá hà.
ReplyDeleteNhớ Úp nữa nha
ReplyDelete