Trán tôi
nóng bừng, cổ họng thì đau rát, tay chân nặng trịch như đeo tạ... Ừ, có lẽ là
tôi đã bị sốt rồi. Thật là... tôi không giỏi tự chăm sóc mình lắm.
Nhưng mà
tôi hi vọng vào điều gì chứ?
- Yuuchan!
Tôi đã mấy
ngày không ra khỏi nhà rồi nhỉ? Cửa rèm nhà tôi luôn đóng kín, ánh sáng mặt trời,
tôi ghét nó.
- Cậu sốt
sao?
Có lẽ sẽ
có ngày vì cái thói quen kì quặc này mà tôi chết ở trong nhà vài tuần mà không
ai biết mất.
- Đồ ngốc,
sao lại không nói cho tớ biết?
Mà chắc
cũng chẳng có ai chết vì bị cảm đâu nhỉ?
Bởi vì lần
tiếp theo tôi tỉnh dậy, tôi đã ở trong bệnh viện mất rồi.
oOo